第五篇: 中医养生基础知识 Chương 5: TRI THỨC CƠ SỞ DƯỠNG SINH TRUNG Y
第六篇: 中医综合理论 Chương 6: LÝ LUẬN TỔNG HỢP TRUNG Y
2 trên 2

Bài 30: Đại y tinh thành

第三十课 大医精诚

第一课时

一、学习目标

1. 理解“大医精诚”的思想。 
2. 学习成语:道听途说、一知半解、瞻前顾后、全心全意、不卑不亢、光明磊落、沾沾自喜
3. 掌握常用表达方式:凡是,……

二、复习

根据第二十九课内容,说说你现在理解的中医学的特点。 

三、热身

说一说你认为的好大夫是什么样的。

 四、浏览课文并填空

1. 学医的人一定要                                       地研究各种医学原理,                                       ,不能                                        便自以为已经明白了医理,这样是大大地害了自己。 
2. 凡是                                       的医生,一定要                                       ,没有                    ,无所希求,要怀有                     之心,决心拯救病人的痛苦。
3. 医技兼优的医生,应该                  ,经常                   ,并给人以                   的感觉,要气度                  ,不卑不亢,                 

课文/生词

Bài Khóa
  • Bài Khóa
  • Từ mới

ĐẠI Y TINH THÀNH

Trên đời có những người ngu xuẩn, học y ba năm bèn cho rằng trên đời này không có bệnh nào không chữa được; đợi đến khi chính mình làm nghề y chữa bệnh ba năm, mới biết trên đời này thật ra hoàn toàn không có phương thuốc có sẵn nào có thể dùng. Người học y nhất định phải nghiên cứu sâu rộng các nguyên lý y học, cần cù, hăng hái, nghiêm túc, không mảy may chây lười, không thể nghe phong phanh, hiểu biết nửa vời bèn tự cho rằng mình đã hiểu y lý, như thế là nghiêm trọng hại mình hại người.

Phàm là thầy thuốc y thuật cao siêu, y đức cao thượng nhất định phải tâm bình khí hòa, an ổn thần chí, không có ham muốn, không có mong cầu, phải mang lòng từ bi thương xót, quyết tâm cứu vớt bệnh nhân khỏi thống khổ. Nếu bệnh nhân đến xin chữa trị, bất kể người bệnh giàu hay nghèo, lớn tuổi hay nhỏ tuổi, đẹp hay xấu, ngu dốt hay thông minh, quan hệ gần hay xa, là dân tộc Hán hay là dân tộc khác, đều phải xem như nhau, đối xử bình đẳng, phải xem như là người thân của mình; đồng thời không thể sợ trước sợ sau, nghĩ đến sự lợi hại được mất của mình, chỉ lo yêu quý tính mạng của bản thân và gia đình mình, phải từ trong thâm tâm đặt mình vào vị trí của người bệnh để cảm nhận sự buồn phiền và đau khổ của người bệnh. Không tránh né gian nguy, ngày đêm, nóng lạnh, đói khát, mệt mỏi, phải toàn tâm toàn ý cứu hộ người bệnh, không được có tư tưởng thoái thác hoặc làm cao. Như thế mới có thể trở thành người thầy thuốc tốt được dân chúng công nhận, nếu không sẽ là tai hại của dân chúng.

Người thầy thuốc có tay nghề giỏi cũng cần phải có tư tưởng trong sạch, thường xuyên suy xét lại mình, đồng thời cho người ta cảm giác trang trọng, nghiêm túc, phải có lòng dạ rộng rãi, điềm đạm mực thước, quang minh lỗi lạc. Lúc khám bệnh phải tập trung tinh thần, tìm hiểu kỹ càng các hội chứng của bệnh tật, không được có mảy may sơ sót, kê đơn, dùng kim tuyệt đối không được sai lệch. Tuy nói xử lý bệnh tật cần phải nhanh chóng cứu chữa, nhưng quan trọng hơn là không mờ mịt, không hoảng loạn khi lập luận lâm sàng, phải cẩn thận, tỉ mỉ, suy nghĩ chu đáo. Trong sự việc có liên quan đến mạng người, không thể không để ý đến sự an nguy tính mạng của người bệnh, chỉ lo khoe khoang tài năng của mình để mưu cầu danh tiếng, làm như thế là hành vi thất đức.

Chuẩn tắc của người làm thầy thuốc là: nói năng cẩn thận, không được tùy ý đùa giỡn, không được lớn tiếng ồn ào, không tùy tiện đánh giá người khác, không khoe khoang danh tiếng của mình, không phỉ báng, công kích thầy thuốc khác, mượn đó để khoe công đức của mình. Ngẫu nhiên trị khỏi một bệnh thì hí hửng ra mặt, tự cho là mình hay, cho là mình thiên hạ vô song, đối với thầy thuốc mà nói, đây là khuyết điểm trí mạng.

Người thầy thuốc quyết không thể dựa vào chuyên môn của mình, một lòng chỉ muốn mưu cầu lợi lộc, cần phải lòng mang ý niệm cứu khổ cứu nạn để tăng thêm phúc báo cho mình. Không thể vì người bệnh có tiền, có địa vị mà cố ý dùng những dược liệu trân quý để người bệnh khó kiếm được, lấy đó để khoe mình y thuật cao minh, những điều này đều không phải là đạo của người thầy thuốc tận trung tận chức, nhân ái khoan dung.

(Phiên dịch sửa chữa dựa theo bài văn “Đại y tinh thành” của nhà y dược học Tôn Tư Mạc đời Đường)

[Đại y tinh thành: tên một bài văn của danh y Tôn Tư Mạc đời Đường, bàn về hai vấn đề của y đức. Một là “tinh”, tức là yêu cầu người thầy thuốc phải có y thuật tinh thâm; hai là “thành”, tức là yêu cầu người thầy thuốc phải có phẩm đức cao thượng.]

第二课时

一、学习并练习生词

(一)熟读并理解下列词语

愚蠢   怜悯   避忌   迷惑   炫耀 
猎取   诽谤   疏远   懈怠   希求
道听途说 一知半解   瞻前顾后   沾沾自喜
不卑不亢   光明磊落   全心全意

(二)用汉语解释下列词语

希求   怜悯   疏远   避忌   炫耀   诽谤

(三)请将成语与其相应的释义连线

quiz

二、学习并练习中医专业术语和句式

凡是 fánshì

用“凡是”完成句子: 
1. 凡是                                ,我都不会忘记。
2. 凡是                                ,都不适合针灸。
3. 凡是                                ,都认为他工作既努力又认真。

第三课时

一、学习课文

(一)朗读第1 段,回答问题

医德高尚的医生要有怎样的心态?

(二)朗读第 2 段,回答下列问题

1. 作为一名好医生,首先要具有什么? 
2. 医生应该怎样对待不同民族的病人?

(三)朗读第 3 段,回答下列问题

1. 医德医技兼优的医生诊察疾病时要怎样做? 
2. 在人命关天的事情上,医生要怎么做?

(四)朗读第 4 段,回答下列问题

1. 课文中告诉我们做医生的准则是什么? 
2. 课文中说医生致命的缺点是什么?

二、复述课文

(一)根据课文内容填空

  医技兼优的医生,应该               纯净,经常                自己,并给人以庄重肃敬 的感觉,要气度                              ,光明磊落。诊察疾病时要               ,详细了解疾病的各种证候,不能有丝毫               ,处方用针,不能有半点               。虽然说处理疾病应当迅速救治,当更为重要的是临证时不               不慌乱,要               细致,思考周密。
  做医生的准则是:言辞               ,不能随意调笑,不要               ,不随便               他人,不               自己的名声,不               攻击别的医生,借以夸耀自己的功德。

(二)根据提示复述课文

  医技兼优的医生,应该……,并给人以庄重肃敬的感觉,要气度宽宏……。诊察疾病时要……,详细了解疾病的各种证候,不能有丝毫过失,处方用针,不能有……。虽然说处理疾病应当迅速救治,当更为重要的是临证时不……,要谨慎细致,思考周密。
  做医生的准则是:言辞……,不能随意调笑,不要……,不……,不炫耀自己的名声,不诽谤攻击别的医生,借以夸耀自己的功德。

三、课堂讨论

1. 如果以后你成了一名中医大夫,你将会怎样对待病人? 
2. 请围绕上面讨论的话题写一篇作文。( 350 字左右)
  题目:如果我是一名中医大夫

第四课时

一、扩展阅读

杏林文化-Văn hóa hạnh lâm

Mọi người thường dùng “hạnh lâm” (rừng mơ, rừng cây mơ) để ví với giới Trung y, dùng “hạnh lâm trung nhân” (người trong rừng mơ) để ví với thầy thuốc hành y tế thế, chữa bệnh cứu người, dùng “hạnh lâm cao thủ” để khen ngợi những thầy thuốc y thuật cao minh, dùng “hạnh lâm xuân noãn” (xuân ấm rừng mơ) để ca tụng những thầy thuốc có y đức cao thượng, mà văn hóa Trung y dược bác đại tinh thâm còn được gọi là “văn hóa hạnh lâm”. Vậy vì sao chỉ riêng dùng “hạnh lâm” làm tên gọi khác của giới y học? Kể ra trong này còn có một điển cố.

Vào thời Tam Quốc, Lư Sơn có một danh y tên là Đổng Phụng, cùng với hai danh y khác đương thời là Hoa Đà và Trương Trọng Cảnh được gọi chung là “ba thần y thời Kiến An”. Ông y đạo cao minh, y thuật tinh thâm, tương truyền có thuật khởi tử hoàn sinh. Đổng Phụng chữa trị cho bệnh nhân trước nay không thu bất cứ tiền tài nào, nhưng có một yêu cầu: nếu người bệnh nặng được chữa khỏi thì phải trồng năm cây mơ ở trước cửa nhà ông; nếu người bệnh nhẹ được chữa khỏi thì phải trồng một cây mơ trước cửa nhà ông.
Theo thời gian trôi qua, những bệnh nhân được ông chữa khỏi không sao đếm xuể, còn những cây mơ mà người bệnh trồng cho ông thì um tùm tươi tốt, rậm rạp thành rừng. Về sau, quả hạnh chín, quả đỏ trĩu trịt đầu cành, Đổng Phụng bèn xây một kho lúa trong rừng, đồng thời nói với mọi người, phàm những người muốn mua quả mơ, không cần trả tiền, chỉ cần lấy một ít thóc lúa đổ vào kho thì có thể đổi lấy lượng quả mơ tương đương. Số thóc dùng mơ đổi lấy này, Đổng Phụng đem nó đi cứu tế cho những người dân nghèo khổ và những người qua đường không xu dính túi, năm nào cũng vậy. Lâu dần, câu chuyện Đổng Phụng tế thế cứu người được lưu truyền rộng rãi, còn người dân cũng xem Đổng Phụng là thần tiên hạ phàm, tôn ông làm “Y tiên”. Từ đó về sau, “hạnh lâm” bèn trở thành tên gọi khác của giới y học, kéo dài cho đến ngày nay.
Từ câu chuyện của Đổng Phụng chúng ta có thể nhìn ra, điều mà “hạnh lâm” thể hiện là tiêu chuẩn giá trị “thành, tín, nhân, thiện, hòa”, điều mà “hạnh lâm” chuyển tải là một loại nhân tâm nhân thuật của “đại y tinh thành”, thể hiện quan niệm triết học nhân văn quan hoài và thiên nhân hài hòa sâu dày của văn hóa Trung y dược, chúng đã dung hợp thành một loại “tinh thần hạnh lâm”.

(一)借助生词表,阅读短文,读后判断正误

1. 人们常以“杏林”来喻指中医学界,以“杏林春暖”来称颂那些医德高尚的大夫,而博大精深的中医药文化又称之为“杏林文化”。 (  ) 
2. 三国时期,庐山有一位名医叫董奉,与当时的另两位名医华佗、扁鹊并称为“建安三神医”。 (  )

(二)再次阅读短文,读后回答问题 

1.“杏林中人”和“杏林高手”分别是什么意思? 
2. 董奉给他的病人提了一个什么样的要求?
3.“杏林”的含义体现的是一种什么样的价值标准?

二、课外活动

拜访一位有名的老中医,请他(她)讲讲他(她)对待病人的理念。

中医生活馆 - Trung y trong đời sống hằng ngày

CHÈ TÁO TÀU MỘC NHĨ 
Nguyên liệu: 10 trái táo tàu, 15g mộc nhĩ đen (nấm mèo đen), một ít đường phèn.
Cách làm: Rửa sạch táo tàu, sau khi ngâm với nước sạch khoảng 2 tiếng đồng hồ thì vớt ra, lóc lấy hột táo; mộc nhĩ đen ngâm với nước sạch cho nở, rửa sạch; bỏ táo tàu, mộc nhĩ đen vào trong thố canh, cho một lượng thích hợp nước sạch, đường phèn vào, bỏ vào nồi hấp chưng hơn 1 tiếng là được. Mỗi ngày mỗi buổi sáng, tối ăn 1 lần.
Công hiệu: Bổ hư dưỡng huyết, nhuận tràng thông tiện. Đặc biệt thích hợp dùng cho người có thể chất huyết hư và thiếu máu.